Trong buổi họp báo gần nhất, HLV trưởng của Man United là Ruben Amorim cho rằng Bruno Fernandes hoàn toàn có thể chơi ở vị trí tiền vệ lùi sâu. Phát ngôn này đã khiến một số người hâm mộ đặt nghi vấn, vì ai cũng biết rằng cầu thủ người Bồ Đào Nha không hề có những phẩm chất đảm nhận vị trí này.
Khi Ruben Amorim chính thức tiếp quản chiếc ghế HLV trưởng tại Manchester United, người hâm mộ kỳ vọng ông sẽ mang đến một lối chơi hiện đại, kiểm soát và linh hoạt như đã từng xây dựng tại Sporting CP. Thế nhưng ngay từ những ngày đầu là HLV trưởng của Quỷ Đỏ, Amorim đã gây bất ngờ khi kéo Bruno Fernandes xuống đá tiền vệ lùi sâu, thay vì vị trí số 10 quen thuộc.
Không dừng lại ở đó, trong buổi họp báo gần nhất trước trận gặp West Ham trong khuôn khổ tour du đấu tại Mỹ, Amorim còn khẳng định rõ ý đồ của mình:
“Cậu ấy có thể chơi ở vị trí tiền vệ lùi sâu. Chúng tôi có thể thay đổi trong trận đấu, nhưng tôi nghĩ đôi khi chúng tôi sẽ nhớ Bruno khi cậu ấy đá ở vị trí số 10. Tôi cho rằng đó là một vị trí tốt dành cho cậu ấy.
Tôi thực sự thích khi Bruno có bóng, và nếu bạn có mối đe dọa từ Bryan, Rasmus, Matheus di chuyển trong khoảng trống, thì việc có một cầu thủ chất lượng như Bruno là điều rất đáng giá”.
Ngoài ra, chiến lược gia người Bồ Đào Nha cũng cho rằng hai tân binh Bryan Mbeumo và Matheus Cunha hoàn toàn có thể đảm nhận vị trí tiền đạo:
“Mbeumo và Cunha hoàn toàn có thể chơi ở vị trí tiền đạo. Chúng tôi đã có Joshua Zirkzee và Rasmus Hojlund, mục tiêu của chúng tôi là cải thiện sự liên kết giữa các cầu thủ đó.”

Như vậy, Bruno Fernandes đang được yêu cầu lùi xuống sâu hơn để điều phối thế trận từ tuyến giữa, nhường vị trí số 10 và khoảng trống Zone 14 cho các mũi nhọn mới. Nhưng liệu đó có phải một quyết định sáng suốt?
Bruno Fernandes là mẫu cầu thủ có xu hướng tạo ra khác biệt ở phía trước vòng cấm, nơi anh có thể tung ra những đường chọc khe sắc lẹm, những cú dứt điểm hiểm hóc từ tuyến hai và thậm chí trực tiếp xâm nhập vòng cấm để ghi bàn. Tất cả những phẩm chất đó từng khiến anh có số bàn thắng và kiến tạo tại Premier League không kém gì các tiền đạo thực thụ trong giai đoạn 2020–2024.
Khi bị đẩy lùi sâu, Bruno sẽ phải đảm nhiệm thêm nhiều vai trò mà vốn dĩ anh không thực sự xuất sắc, thậm chí có thể nói là tệ: thoát pressing trong không gian hẹp, duy trì nhịp độ luân chuyển bóng, và hạn chế mất bóng ở khu vực nguy hiểm. Cần nhớ rằng, Bruno không phải mẫu tiền vệ kỹ thuật như Toni Kroos hay Marco Verratti. Ngược lại, anh thường có xu hướng tung những đường chuyền mạo hiểm, dễ mất bóng khi bị áp sát. Thống kê mùa giải trước cũng cho thấy Bruno nằm trong nhóm những tiền vệ mất bóng nhiều nhất giải.
Thêm vào đó, khả năng rê bóng và xử lý khi quay lưng với khung thành lại không phải là điểm mạnh của Bruno, trong khi nó là điều rất quan trọng với một tiền vệ lùi sâu.Việc ép anh tham gia vào giai đoạn build-up nhiều hơn có thể khiến sự sáng tạo vốn dĩ phát huy ở khu vực sát khung thành trở nên bị triệt tiêu.

Trong khi đó, Mbeumo vốn là một tiền vệ cánh, hiếm khi chơi như một trung phong độc lập tại Brentford. Matheus Cunha dù từng đá cắm khi còn trẻ, nhưng rồi Cunha cũng dần bị kéo ra xa vòng cấm trong sự nghiệp. Nghĩa là cả hai tân binh này cũng không phải là mẫu trung phong cổ điển mà có thể khiến Bruno yên tâm “phục vụ từ xa”.
Rốt cuộc, Ruben Amorim đang thử nghiệm một điều mới: kéo thủ lĩnh sáng tạo của đội lùi sâu hơn, đồng thời giao hàng công cho những gương mặt chưa ai khẳng định được vị thế tại Old Trafford.
Chúng ta hãy chờ đợi nước đi mạo hiểm này của Amorim. Nếu thành công, đây sẽ là phát kiến mới thay đổi bộ mặt CLB. Còn nếu thất bại, có lẽ ông cũng sẽ khăn gói rời Old Trafford sớm như những người tiền nhiệm.